Thứ bảy 18/6/16
Sáng sớm hôm nay, trời lành lạnh của mùa đông, ngày thứ Bảy cuối tuần, tối qua, tôi đã nhủ với mình là sẽ quấn mền, ngũ cho thật ấm thật êm, cho tới sáng bạch ra, bù cho những ngày trong tuần luôn hối hả bận rộn với bầy con...Thế mà, chợt giựt mình, vừa mở mắt ra, trong bóng tối lờ mờ đã nhìn thấy gương mặt ông T, hai mắt ông mở to tròn ngay trước mặt tôi. Thôi, vậy thì thức luôn cho rồi! Bên ngoài, trời vẫn âm u, mưa tí tách rơi, ba cái màng bao vây căn phòng ngũ, càng làm căn phòng tối hơn, tạo nên một cảm giác ấm áp dễ chịu, tụi nhỏ cũng biết là cuối tuần. nên vẫn còn đang ngũ say sưa. Ngôi nhà im phăng phắc chìm trong tỉnh lặng, chỉ có tiếng mưa rơi...
Ông T hay suy nghĩ nhiều nên ngũ rất ít...
........
Ông nói với tôi, những người làm cho mình, họ cũng khôn lắm, không có ngu đâu. Họ cũng biết tính tiền, khi nào họ sẽ khoán và khi nào họ sẽ tính theo ngày.
Rồi ông lại nói một số chi phí về công việc mà ông đang làm. Những nổi buồn trong nghề...
Bên ngoài trời vẫn còn mưa, bên ly cà phê sửa đá giữa mùa đông, ngồi bên khung cửa sổ, tôi bất chợt thở dài...
Từ lúc đi làm nghề A mình nghĩ khi trở thành B rồi thì sẽ tốt hơn, thế mà vẫn không được như mình nghĩ. Thế thì mình lại phải đi một bưuớc kế tiếp nữa, là tự làm cho chính mình.
Và tôi đã có quyết định, ngày đó chắc sẽ không còn xa...
Comments
Post a Comment